CÂU CHUYỆN CHỮA LÀNH: THA THỨ ĐỂ HẠNH PHÚC
Có câu nói thế này: Hạnh phúc không phải
là đích đến mà là cả một cuộc hành trình. Đích đến là phần
thưởng, quả ngọt…nhưng hạnh phúc nằm ở cả hành trình thăng trầm, biến thiên với
đủ các cảm xúc: bao gồm cả tổn thương và tha thứ…Tổn thương xuất hiện để dạy ta
yêu thương bản thân, tha thứ cho mình và cho người. Chữa lành
những tổn thương và mở rộng lòng yêu thương – tha thứ, - chính là một phần của
cuộc hành trình hạnh phúc. Với sứ mệnh của một nhà chữa lành, Kim cảm thấy rất
vui và hạnh phúc khi được trở thành một người bạn, một người đồng hành trên
hành trình chữa lành, thực hành sống tỉnh thức đối với những chủ thể, những
người có duyên với Thiên Kim.
- Cơ duyên gặp gỡ
Gần đây, Thiên Kim có
duyên gặp lại một chủ thể của mình. Nhìn thấy em tích cực, hoạt bát và tràn đầy
năng lượng trong hiện tại, Thiên Kim không khỏi xúc động khi nhớ lại ca chữa
lành của em hơn nửa năm trước.
Em là một cô bé 20 tuổi
đang du học tại Hà Lan. Em ấm áp, hay cười, hòa
đồng, nhiệt huyết, luôn nhiệt tình tham gia những hoạt động cộng đồng. Được
biết đến là một sinh viên năng động, chăm chỉ, em có thành tích học tập
tốt, được bạn bè, thầy cô yêu quý, và em còn là chủ tịch của hội sinh viên
thành phố em sinh sống.
Mọi
thứ em có, đáng ra phải cho em sự tự tin và hạnh phúc với cuộc sống mà nhiều
người mong ước. Nhưng ít ai biết rằng, đằng sau tất cả lớp vỏ tự tin và giỏi
giang, em vẫn mang vết thương lòng của tổn thương tuổi ấu thơ…cho đến khi gặp
được phần đăng bài chữa lành của Thiên Kim, em quyết định đăng kí chữa lành.
Em
sinh ra trong một gia đình bình thường cho đến năm 7 tuổi thì bố em ngoại tình.
Điều đó kéo theo 2,3 năm bất ổn của gia đình. Rồi bố mẹ em ly thân: em sống với
mẹ và em trai từ nhỏ. Mẹ thay bố chăm sóc cho chị em em đủ đầy. Nhưng trong em
luôn có cảm giác thiếu vắng tình thương yêu của người cha – người đàn ông và
thiếu cảm giác an toàn.
Cho
đến giờ, bố em vẫn chu cấp chính cho em khi em đi du học, mối quan hệ của hai
bố con vẫn ổn, nhưng sâu thẳm nội tâm, em vẫn không bỏ qua được những gì bố em
đã làm. Em có nhiều nỗi buồn nhiều nỗi sợ hãi chất chứa đằng sau vẻ
ngoài cứng rắn ổn định vui vẻ kia, em sợ cảm giác thiếu an toàn, cũng sợ bị
người khác bỏ rơi.. tất cả đều bắt nguồn
từ những vết thương lòng quá khứ… em thường hụt năng lượng mỗi khi cảm xúc bên
trong trồi lên vây chặt lấy em, em cảm giác mình mệt mỏi và đôi khi không muốn
tiếp tục những điều bản thân đang làm.. Câu chuyện mà em chia sẻ với tôi từ tấm
bé đến lớn còn nhiều chuyện khác, ở mỗi một câu chuyện lại liên quan đến một luân
xa bị nghẽn, nhưng đó lại là một câu chuyện dài hơi mà có lẽ Kim cần chia ra
nhiều phần để viết…
1.
Hóa giải khổ đau
Kim vẫn nhớ, ở thời
điểm ấy khi em tìm gặp Kim, em vừa trải qua giai đoạn bị covid lần 2 và vẫn bị
ho kéo dài, đầu tiên Kim giúp em có chế độ ăn uống nghỉ ngơi đúng cách, phục
hồi sức khoẻ trước ca chữa lành một tuần, vào ca Kim đã trò chuyện để giúp em
tháo gỡ những vấn đề về tâm lí, tìm hiểu các nút thắt, sau đó cùng thiền với em
để kiểm tra năng lượng, Kim thấy ở luân xa 3 của em tuy rất sáng nhưng xoay
chậm và không ổn định, Kim lờ mờ nhìn thấy nó có liên kết với lớp năng lượng ở
vùng tiềm thức bao bọc lấy xung quanh em ấy, mỗi khi bị ảnh hưởng bởi lớp năng
lượng này luân xa 3 sẽ xoay chậm và đôi khi mờ sáng thì em lại trồi sụt những
cảm xúc thất thường, điều này thể hiện rõ em có sức mạnh nội tại rất mạnh, vậy
nên em tin vào chính mình và khá chủ động trong cuộc sống, bằng một cách lí
giải logic nó đúng với việc em có niềm tin về chỗ dựa tinh thần vũng chắc từ mẹ
mình, em cũng thể hiện sự đa tài giỏi giang trong học tập và các công việc
khác, vậy nhưng sự mất cân bằng luân xa thể hiện rõ những lúc yếu lòng, em
không tin vào bản thân mình khi tổn thương cũ trồi lên.
Ngoại trừ dùng năng
lượng giúp em cân bằng lại các luân xa, Kim còn sử dụng kĩ thuật USUHA Reiki
kết hợp với phương pháp ngoại cảm để đưa em vào trạng thái trị liệu dòng thời
gian, khi thư giãn sâu em bắt đầu ở trạng thái của tiềm thức, em cảm nhận được
nguyên nhân gốc rễ của những tổn thương tinh thần từ mối quan hệ của bố mẹ và em
ở quá khứ xa xưa, em hiểu được điều gì xảy ra cũng có nguyên do của nó.
Em được hướng dẫn thay đổi góc nhìn từ các vị trí/ vai trò khác nhau trong gia
đình: góc nhìn của mẹ, của bố và của con. Và em nhận ra những điều tốt đẹp mà
bố dành cho em mà trước kia em không nhìn thấy vì đang ôm ấp tổn thương của
chính mình. Tâm trí và xúc cảm của em dịu lại. Thì ra cả quãng thời gian dài,
em chỉ chú tâm vào đau khổ của mình, của gia đình mình mà nhìn thấy toàn lẫm
lỗi của bố, thấy khó tha thứ…từ đó mà mãi thấy khổ đau. Khổ đau nó cũng như
một lớp màn bọc do tâm trí tạo ra, che khuất đi những điều khác khiến con người
thường rơi vào trạng thái khổ sở, nếu chỉ chăm chú nhìn vào những mất mát, bạn
sẽ không nhìn thấy bất cứ thứ gì khác nữa, và nếu bạn chỉ yêu thương, đối xử
tốt với người đối xử tốt với bạn thì đây cũng không phải tình thương, hoặc đã
là một tình yêu thương có điều kiện…
Ngay lúc Kim nói câu
này, em chợt vỡ ra một điều gì đó bên trong mình, em nhận ra em đã mở rộng tấm
lòng để chấp nhận bố, bao dung cho bố, vì có như thế nào, bố cũng là bố của em,
em không muốn yêu thương bố mẹ mình bằng một tình yêu có điều kiện, ngay giây
phút em tha thứ cho bố, cũng chính là lúc em tha thứ cho chính bản thân mình,
em buông nhẹ nỗi lòng day dứt đã quấn chặt lấy em những 13 năm… Sự việc thì vẫn
thế, nhưng em đã thay đổi góc nhìn..
- Tha thứ để hạnh phúc…
Sự tổn thương năm nào
lại là món quà vô giá cho em học được bài học về tình yêu thương vô điều kiện,
em cũng hiểu được mọi chuyện xảy ra đều có lý do và đều mang những bài học có
giá trị, em tìm tới Thiên Kim để được hiểu về bản thân và nhìn nỗi đau bằng cái
nhìn bao dung hơn. Với một trái tim nhạy cảm và đã được mở rộng, em mong muốn
học được tình yêu thương đến tất cả không chỉ cho bản thân, gia đình mà để được
nhìn những người xung quanh bằng tình yêu vô điều kiện. Dù tuổi đời còn rất
trẻ, nhưng em đã tìm hiểu qua thiền định và bắt đầu đi sâu hơn để phát triển về
tâm thức, thực hành sống tỉnh thức, tham gia vào các hoạt động cộng đồng từ dạo
đấy..
Gặp lại em bây giờ,
Kim cảm nhận được một nguồn năng lượng mới mẻ và tươi trẻ trong em. Nhạy cảm và
nhiều tâm tư, có lẽ em vẫn chưa hoàn toàn hồi phục từ những tổn thương quá khứ,
nhưng Thiên Kim có thể cảm nhận được, em đã phần nào mở lòng hơn với những nỗi
đau khác của chính mình, đã bao dung và cởi mở hơn. Có lẽ sau nửa năm gặp Thiên
Kim, trái tim em đã được chữa lành phần nào, và trong suốt khoảng thời gian sau
đó em cũng đã tự chữa lành cho bản thân. Đối với Kim, chữa lành là một hành
trình không dễ dàng, nhưng em đã dũng cảm mở rộng trái tim mình, các thử thách
khó khăn hay nghịch cảnh vẫn còn đó, nhưng nay “em” đã đối diện với chúng bằng
một tâm thái hoàn toàn khác. Đây cũng chính là việc ta “Sống tỉnh thức”, Thiên
Kim tin rằng đây cũng là những bước đi đầu tiên trên hành trình hạnh phúc của
em, vì mỗi một bước chân, em thấu hiểu và chấp nhận trọn vẹn, em không xem hạnh
phúc là một sự hoàn hảo hay một đích đến nữa…
Câu chuyện của em
không phải là một câu chuyện hiếm gặp, nhưng cũng vì vậy mà Thiên Kim nghĩ
rằng, qua đây, chúng ta có thể đồng cảm, chia sẻ, và cũng là một khoảng lặng để
chúng ta cùng nhìn lại bản thân mình với những câu chuyện xảy ra xung quanh,
nếu thay đổi góc nhìn, nghịch cảnh vẫn ở đó, bạn sẽ chỉ khổ khi ở trong cảnh
khổ, chứ không còn thấy đau nữa, lúc đó khổ sẽ qua. Thiên Kim rất mong các bạn
sẽ cùng Thiên Kim theo dõi câu chuyện của em, hay các câu chuyện chữa lành của
Kim trong các bài viết sau, để chúng ta cùng hiểu, cảm thông, và đón nhận những
bài học thông điệp cho chính mình.
“Một hành trình hạnh
phúc chính là mỗi bước chân đều bước trong tỉnh thức” -Vashna Thiên Kim
Nhận xét
Đăng nhận xét